Sapa – Y Tý, chút se lạnh trong những ngày nắng nóng cao điểm miền Bắc

Chúng tôi khởi hành đi Y Tý – Sapa vào đúng dịp miền Bắc đón cái nắng nóng cao điểm mùa hè. Nghe nói về còn đường cao tốc Hà Nội – Sapa đã lâu, nay mới được trải nghiệm, với những ai chạy xe cao tốc nhiều, có lẽ sẽ hơi thất vọng vì gọi là đường cao tốc, nhưng tốc độ cho phép chỉ 100km/h, nhiều đoạn chỉ được đi không quá 80km/h, ngoài ra, đường ít làn, nên khi có xe tải đi chậm, rất khó vượt và phải đi chậm theo. Bù lại, cảnh quan núi rừng hai bên đường khá đẹp, làm chuyến đi đỡ xa và mệt mỏi.

Quả thật, con đường cao tốc này làm hành trình Hà Nội – Sapa đỡ vất vả đi rất nhiều, mất khoảng 4 tiếng để đến Lào Cai và đường cao tốc này đâm thẳng lên huyện Bát Xát, nơi chúng tôi muốn đặt chân đến.

Kết thúc cao tốc tại trung tâm huyện Bát Xát, chúng tôi theo đường đèo uốn lượn lên Y Tý, đây quả là đoạn đường hiểm trở và thú vị với nhiều đèo dốc hơn 10 độ rất dài, những khúc cua tau áo và phong cảnh cảnh hùng vĩ ngoại mục. Thỉnh thoảng, sau mỗi khúc cua mở ra tầm mắt ruộng bậc thang trải dài dưới thung lũng, đó là những ruộng bậc thang xanh mướt, màu của lúa non đang thì con gái.

Những đoạn view đẹp với cảnh ruộc bậc thang, bản làng, những dãy núi xa xanh xám hùng vĩ, chúng tôi đều trầm trồ và dừng xe chụp ảnh, mỗi lần dừng sau, chúng tôi lại thấy không khí mát hơn, lạnh hơn lần trước. Chúng tôi biết, chúng tôi đang lên cao hơn, không khí lạnh hơn và chúng tôi tạm quên đi cái nóng như đổ lửa của Hà Nội.

Đến Y Tý, chúng tôi lượn xe một vòng quanh xã để xem muốn ở khu vực nào nhất. Vòng xuống trung tâm xã, qua chợ và rồi trở lên đèo để vào một nhà homestay mới và ít tên tuổi: A Mờ Homestay.

Nhà A Mờ Homestay là homestay của một homestay của ông chú người Hà Nhì, tên A Mờ, chú A Mờ cùng con gái và con rể trực tiếp làm, phục vụ khách. A Mờ Homestay đúng là một nơi nghỉ có các yếu tố chúng tôi mong muốn: Homestay mới mở (6 tháng), gia đình chú A Mờ rất mộc mạc, đúng chất người Hà Nhì, và ngôi nhà làm homestay này là một căn nhà Trình Tường rất đẹp, rất mộc, rất….Hà Nhì.

Check in phòng ở đây xong thì cũng xế chiều, cả bọn quây quần bên bàn đá ngoài sân nhà A Mờ (A Mờ Homestay) phóng tầm mắt xuống thung lũng ngắm cảnh, uống nước, nói chuyện.

Chuyện được dăm ba câu thì mọi người ai nấy đều thấy lạnh và lũ lượt về phòng lục ba lô lấy áo rét ra mặc.

Tối đó, chúng tôi tiếp tục quây quần ngoài sân uống rượu với gia đình chủ nhà, người nghêu ngao hát, kẻ ngắm trăng sáng vằng vặc trên nóc nhà Trình Tường, có người lại bá vai chủ nhà, vừa nâng chén, vừa hàn huyên những câu chuyện dưới xuôi, miền ngược…

Có một điều, rượu uống rất ngon mà không say, càng uống càng khoan khoái khoẻ người, đó là do khí hậu vùng cao mát mẻ, do con người nơi đây ấm áp, do rượu nấu theo cách của người Hà Nhì hay do chúng tôi tạm trút bỏ “ups and downs” của cuộc sống thì không rõ. Hẳn là một đêm thăng hoa dưới trăng, trước sân nhà Trình Tường.

Sáng hôm sau, trời quang, không có mây – món đặc sản của Y Tý. Trước khi đi, chúng tôi rủ nhau lên đây săn mây, nhưng giờ lên đây không có mây, vậy mà chúng tôi chẳng thấy mây là quan trọng, có lẽ chúng tôi yêu nơi đây vì những cái khác mất rồi. Biển mây vân vũ ôm núi non trùng điệp ở đây hẳn là đẹp, nhưng hẹn một chuyến đi khác.

Ăn sáng xong, cả nhóm lũ lượt kéo nhau xuống chợ thị xã. Người ta vẫn bảo “Muốn biết đời sống văn hoá, kinh tế của địa phương nào, hay ra chợ địa phương đó”. Quả thật, chợ vùng cao luôn rất thú vị để khám phá, nhưng còn thú vị hơn nhiều để trải nghiệm, hãy dạo quanh, hãy hỏi giá, hãy mua vài thứ lặt vặt bạn thích, hãy trò chuyện với người bán về những thứ đồ họ bán, hay nếm những món ăn họ bán, họ ăn…bạn sẽ khám phá và cảm nhận được nhiều điều.

Tạm biệt Y Tý, chúng tôi tiếp tục hành trình về Sapa, dong duổi qua những khúc cua, những con đèo. Có một điều khiến tôi yêu những cung đường Tây Bắc như thế này hơn Hà Giang, bởi ngoài cái đẹp hùng vĩ ra, những con đèo, khúc cua nơi đây mở ra cái đẹp phong phú luôn thay đổi: Hình dạng núi, Các bản làng khác nhau của các nhóm đồng bào dân tộc thiểu số khác nhau, trang phục của bà con đa dạng. Và món ăn cũng thế, ẩm thực Tây Bắc vô cùng phong phú, từ cách chế biến, đến các loại gia vị…

Điểm đến Sapa là điểm có lẽ cả tôi và bạn đều đến nhiều, thị trấn Sapa giờ sầm uất hơn, nhiều khách sạn to đẹp hơn. Sapa không còn là một thị trấn nhỏ trong sương như ngày xưa nữa, nhưng từ thị trấn, bạn phóng tầm mắt ra xa, ngắm dãy Hoàng Liên Sơn, vẫn nguyên vẻ đẹp bao đời.

Rời Sapa, điểm đến mà chúng tôi háo hức là bản Sâu Chua, đây là một bản nhỏ chỉ cách Sapa 5km, nhưng không nhiều người biết đến, có lẽ do bản nằm cao trên núi, dốc rất cao (không nhiều lái xe dám lên), nên bản ít người biết đến. Có lẽ cũng vì đường vào bản quá dốc, giao thông khó khăn nên người dân bản còn nghèo, đây cũng là lý do khiến bản mạng vẻ đẹp rêu phong, cũ kỹ, chưa bị cái hiện đại ồn ào phố thị xâm chiếm. Ngoài vẻ đẹp của những ngôi nhà gỗ mộc mạc, những bờ tường đá rêu phong, những lối mòn uốn quanh của ngựa, sự thuần khiết hồn hậu của đồng bào nơi đây cũng là nét đẹp của bản Sâu Chua. Ngoài ra, cũng không thể không kể đến cảnh sắc tuyệt đẹp của những thửa ruộng bậc thang trải dài từ đỉnh núi sát bản xuống đến thung lũng xa xa. Phóng tiếp tầm mắt qua những thửa ruộng bậc thang đó là dãy núi trùng trùng điệp điệp chạy dài và xa dần xa dần đến đường chân trời.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *